Blog

  • Play! framework

    Trước giờ trong các ngôn ngữ lập trình web mình chỉ biết mỗi PHP. Trong thế giới PHP thì Zend Framework quả là tuyệt vời, và việc sử dụng ZF khiến mình học hỏi được rất nhiều điều, nhất là mình thấy rõ về MVC và lợi ích của nó.

    PHP đã ra phiên bản 5.3 và ZF cũng như Symfony đang chuẩn bị ra version 2.0 để sử dụng hết các ưu điểm của PHP 5.3. Đợi chờ ZF 2.0 hơi bị lâu mà vẫn chưa biết ngày phát hành sẽ là ngày nào, có lẽ là phải cuối năm. ZF 2.0 hứa hẹn sẽ có cải thiện lớn về tốc độ, hỗ trợ namespace, … Đọc một mớ so sánh giữa JSP và PHP, cũng không có ý định chuyển quả JSP. Nhưng tình cờ phát hiện Wiki của Zend – công ty bảo trợ cho PHP – sử dụng Java. Ặc, đến Zend cũng dùng Java thì mình cũng nên bỏ PHP mà đi 😀

    Đợi thì hơi bị lâu, nhỉ. Tự dưng nhớ đến Java. Thực ra hầu hết những tính năng “mới” “tuyệt vời” của PHP đều đã có ở Java từ rất lâu rồi, và PHP (và cả .NET) chỉ vay mượn lại từ Java mà thôi. Vậy thì Java ắt phải trưởng thành hơn. Chưa kể namespace của PHP nhìn không thẩm mĩ (separator dùng trong khi các ngôn ngữ khác dùng .), cú pháp không đồng nhất, còn Java thì chuẩn vô cùng.

    Thế là quyết định chuyển qua học Java thử xem. Java phức tạp thật. Mình cũng chỉ định học phần web với JSP của Java thôi, chứ không định học toàn bộ J2EE :D. Đọc gần xong cuốn Beginning JSP 2 – From Novice to Professional nên cũng hiểu được chút ít về JSP và Beans. Thử dùng Strut, làm theo 1 cái getting start thì thấy nhiều configuration quá, mất thời gian. Tìm hiểu thêm về framework khác thì Spring cũng tương tự. Wicket thì không thấy cấu trúc thư mục có Model (?). Tình cờ biết đến Play! framework, và khám phá ra rằng Play! framework khá giống với ZF, nhưng là pure Java. Tìm hiểu thêm thì biết được nó giống Ruby on Rails. Thử “play” với nó 1 chút thì thấy đây là 1 framework rất tuyệt vời. Namespaces nhìn rất “thẩm mỹ”. Netbeans hỗ trợ mọi thứ, như là VS với .NET vậy

    Một điểm mình cũng thích ở Java là cú pháp rất chặt chẽ. Khi tạo ra 1 biến mới thì phải khai báo kiểu biến của nó, vd: String firstName, chứ không như PHP cứ đặt tên 1 biến rồi sau này gán cho nó giá trị gì cũng được. Sách Java cũng hay khuyến cáo về chuẩn đặt tên cho biến, hàm, hằng, lớp… còn lập trình viên PHP thì đặt tên khá tùy tiện (sau này ZF có coding convention khá ổn, cũng tương tự Java, chắc lấy cảm hứng từ Java).

    Và PHP chỉ viết được web, còn Java viết được hầu như tất cả các loại ứng dụng: Web, Desktop, Mobile,…

  • Nhớ lại và suy nghĩ

    Sau khi đọc xong cuốn hồi kí “Nhớ lại và suy nghĩ” của nguyên soái Zhukov, mình cảm thấy mình thật nhỏ bé. Tác phẩm giúp mình học hỏi được nhiều điều. Zhukov có tài tổ chức, lên kế hoạch rất kĩ lưỡng, tìm hiểu thông tin kĩ càng trước khi đưa ra quyết định. Các báo cáo đều được chuẩn bị với chất lượng cao nhất, rõ ràng nhất trước khi đưa lên Stalin. Không có chuyện đi thuyết trình về kế hoạch quân sự mà gặp câu hỏi nào đó lại không trả lời được, hay trả lời “không biết”.

    Zhukov cũng bỏ công ra nghiên cứu rất kĩ người khác, từ đối thủ đến bạn bè. Ngay từ khi là chỉ huy cấp thấp, ông đã tìm hiểu xem từng anh lính trong trung đội của mình có hoàn cảnh gia đình như thế nào, tính tình ra sao, khả năng chiến đấu đến đâu,… Với cấp trên, Zhukov biết rõ tài năng của từng vị chỉ huy mình. Khi đã lên đại tướng và sau này là nguyên soái, Zhukov làm việc trực tiếp với Stalin và biết rõ từng chi tiết về con người và tính cách của lãnh tụ của mình.

    Zhukov toát lên tinh thần vô sản đặc trưng, luôn ghi nhận chiến công là của tập thể và mình chỉ là phần nhỏ bé. Mình không thích điểm này, nhưng dẹp bỏ được cái tôi và phụng sự tổ quốc bằng tất cả sự vô tư là điều đáng ngưỡng mộ. Ông thậm chí đã từ chức tổng tham mưu trưởng để xin ra chiến trường trực tiếp chỉ huy đánh Phát xít Đức, vì Stalin không biết dùng báo cáo của ông.

    Sau chiến tranh, con đường chính trị của Zhukov không được thuận lợi. Có hề gì, vì tên tuổi của ông đã được ghi khắc vào những trang sử của nhân loại trong thế kỉ 20.

  • Không gia đình

    Mấy hôm trước mình đã đọc xong cuốn “Không gia đình”. Đây là 1 tác phẩm rất hay, xứng đáng được đưa vào dạng “kinh điển” trong kho tàng văn học thế giới.

    Điều mình thích nhất ở tác phẩm này là các tình huống truyện rất nhẹ nhàng. Rất nhiều tình huống mình đã  “bắt bài” sai khi dự đoán rằng em bé Remi sẽ bị đưa vào các hoàn cảnh vô cùng éo le, vì “vậy mới là truyện”, và các truyện khác đa phần là vậy. Nhưng không, trong đa phần các tình huống, Remi đều may mắn gặp được những người tốt. Cuộc đời cậu tuy gian khổ nhưng học hỏi được nhiều, và dường như luôn toát lên niềm vui dù rằng cơ cực luôn đeo bám cậu. Đấy là điều mình thích ở tác phẩm. Một cuộc phiêu lưu thú vị, các tình huống kịch tính tương đối nhẹ nhàng, đó là điều mình rất thích.

    Sau này mình sẽ cho con mình đọc cuốn này từ khi nó còn nhỏ. Đây là 1 tác phẩm rất thích hợp với thiếu nhi.

  • New Watch – Orient

    Chỉ vài ngày sau khi mua con Seiko 5, mình đã có 1 Orient mới. Nguyên do vì Seiko 5 này cũ rồi, chạy không chính xác (ngày nhanh 2 phút). Bà xã hơi do dự nhưng rồi vì mình thích quá nên bà xã chiều mình, tậu nó về 🙂

    Chiếc Orient này rất tuyệt: kiểu dáng thời trang, đủ tính năng day date, dạ quang sáng quắc và giữ được rất lâu trong đêm. Đặc biệt: rất chính xác. Mình vẫn thường gọi đùa nó là Rolex, vì nó chạy chính xác theo chuẩn của Rolex: 3 ngày sai 1 giây.

    Từ ngày có đồng hồ, đúng là vụ giờ giấc rất tiện lợi,  đặc biệt là đi xe. Về mặt thời trang, trước khi có đồng hồ thì mình chẳng để ý, nhưng giờ có rồi thì toàn  nhòm cổ tay người khác xem họ đeo đồng hồ loại gì: Quartz hay Automatic, thương hiệu gì,… Đa số đều là Quartz, số người “sành điệu” như mình ít hơn, he he. Tinh hoa không thuộc về số đông.

  • Seiko 5

    Nhớ hồi lớp 8, ông anh rể mình được tặng 1 chiếc Seiko 5 mặt vuông chém cạnh. Ông ấy không đeo nên mình mượn đeo luôn.

    Seiko 5 chém cạnh thời đó là hàng xịn, đỉnh lắm. Đáng giá cả chỉ vàng. Thời đó xuất hiện Seiko 5 hàng nhái chạy pin (Quartz), giá chỉ bằng 1/4 giá con hàng xịn máy automatic như mình :D. Có lần đạp xe trong sân trường đâm vào 1 thằng lớp khác, nó cũng thuộc dạng đầu gấu, thứ đầu tiền mình ngó đến là cái đồng hồ, xem nó có bị xước không, sau đó mới ngó thằng kia xem nó có định thịt mình không, he he.

    Cái đồng hồ đó thỉnh thoảng hay bị chết máy, phải đi lau dầu mấy lần, mỗi lần tốn 5k (hay 15k không nhớ rõ). Vỏ không kín nên cũng hay bị vào nước (nên máy mới chết). Kim dạ quang không phát sáng (vì cũ rồi). Nhưng vẫn oai.

    Thế rồi xài nhiều sợ người ta nghĩ mình tính “chôm”, nên sau 1 thời gian phải “nén lòng” để lại trên kệ, mặc dù ông anh không đeo nhưng mình cũng ko đeo nữa, mặc dù rất thích và anh mình rất thoải mái (anh ấy tốt vô cùng).

    Năm lớp 9, đọc báo thấy quảng cáo đồng hồ Swatch của Thụy Sĩ đẹp lung linh, thiết kế mỏng, kiểu dáng rất teen :). Mình thấy có vẻ người ta chuộng Quartz, trong khi mình vẫn thích automatic nên chắc mình lạc hậu rồi, thôi không quan tâm đến đồng hồ nữa.

    Mười mấy năm trồi qua. Vài tháng trước, đi job thấy AM có đồng hồ mới, mượn xem thử. Ngạc nhiên chưa, đồng hồ automatic. Đi Lafarge, gặp anh Châu đeo 1 con Seiko (mặt tròn), cũng automatic luôn. Đi học ACCA, ông Phương mập có 1 con Orient cũng auto. He he, thì ra đồng hồ cơ vẫn chưa lạc hậu. Máu “đồng hồ cơ” lại nổi lên. Lên mấy diễn đàn về đồng hồ mới biết, tất cả đồng hộ Thụy Sĩ xịn, đẳng cấp đều là auto cả, còn Quartz chỉ tầm trung bình thôi. Tính mua 1 con. Tìm mãi, ra cả siêu thị, thấy mẫu mã không đẹp lắm, mấy con Seiko không còn con nào đẹp lung linh như đời chém cạnh năm xưa. Có 1 con rất đẹp của Longins, hàng fake đã 1.7 triệu, hàng xịn USD 1.300, he he.

    Lại tìm mấy con khác giá khoảng 3-4 triệu, định bụng bao giờ có tiền sẽ mua. Tình cờ để ý thấy mấy bác partner đeo mấy cái đồng hồ rất đẹp, mỏng, nhìn rất sang, không biết hiệu gì. Tiện dịp vào chỗ anh Hạ xin chữ ký cho audit report, ngó trên cổ tay ông ấy. Đồng hồ đẹp, động cơ Quartz (mình lại lỗi thời :D). Và dưới vị trí 12 giờ là biểu tượng con đại bàng. Ặc, Longines bà con ơi. Cái này chắc phải trên $1000 (chưa check). Cụt cả hứng, bỏ luôn ý định mua đồng hồ, vì mua cái nào thì so với vẻ đẹp của con Longines này cũng chỉ đáng xách dép.

    Chẳng hiểu sao về chỗ lại search về Seiko chém cạnh. Với mình, đó vẫn là kiểu đẹp nhất trong các đời đồng hồ :). Và mình thấy 1 đứa rao bán với giá rẻ không ngờ: 150k. Rẻ như cho. Nghĩ bụng: chắc là hàng giả. Rồi nghĩ lại: nếu mua phải hàng giả thì mình cũng chỉ mất 150k. Quyết định nhắn tin cho đứa bán. 2 tiếng sau nhận hàng.

    Giờ mình lại trở về xài Seiko chém cạnh như 14 năm về trước. Con Seiko của mình còn xịn hơn ngày xưa: dạ quang vẫn sáng khi vào bóng tối (nhưng được 1 lúc thôi), tất cả tính năng hoạt động bình thường, chống thấm nước, chỉnh ngày tháng trơn tru. Không có bất cứ thứ gì phải phàn nàn cả. Đi gặp người lớn ai cũng biết đó là cái gì, ngày xưa đáng giá bao nhiêu. Có mỗi vợ mình không biết, he he.

    Sau Kindle, Blackberry, giờ đến lượt Seiko là thứ làm cho mình thấy rất hài lòng về sản phẩm 🙂

  • Nước rút

    Vậy là đã gần đến giai đoạn nước rút của mùa kiểm toán năm nay. Mình đang in charge PTSC,  một khách hàng khá lớn. Năm nay mọi chuyện không thuận lợi như các đợt trước, vì anh Vững đã nghỉ, chỉ còn lại 1 mình Quý làm báo cáo. Quý thì lại phải chuẩn bị cho việc cưới hỏi, nên cũng không làm overtime nhiều được. Báo cáo các đơn vị gửi lên chậm. Đến tận tuần này mình mới push các nhóm 1 cách tích cực. Cần phải rút kinh nghiệm về sau.

    Mình không đi PC2 nữa, chỉ để phục vụ cho PTSC. Vì thế, PTSC mình không được phép thất bại.

  • Kết quả thi ACCA

    Sau giờ ăn trưa, về lại văn phòng (khách hàng), mở máy tính lên thi nhận được kết quả ACCA. Mình đã đỗ cả 2 môn (P2: 52, P3: 58). Môn P2 mình thi lần đầu tiên. Quả là có đi học có khác. Môn P3 tự học nên đến tận lần này mình mới pass được.

    Quyết tâm đợt tới cũng đạt thành tích tốt.

  • Chúc mừng năm mới – Tân Mão 2011

    Chỉ còn chưa đầy 1 giờ đồng hồ nữa thôi là đến giao thừa. Vợ chồng mình cũng đã chẩn bị xong mọi thứ để đón tết. Mới khi nãy thôi còn chạy ra ngoài phố và mua về được 1 cây mai khá đẹp với giá 400 nghìn :). Nhà cửa đã dọn dẹp sạch sẽ, kệ sách đã đóng lại chắc chắn rồi. Mâm cơm cúng giao thừa cũng đã chuẩn bị xong. Giờ chỉ còn đợi giờ G để nâng ly cùng gia đình qua “cầu truyền hình Yahoo Messenger”.

    Năm qua vợ chồng mình cũng có 1 năm khá thành công. Công việc thuận lợi, cả 2 đều được tăng lương. Gia đình êm ấm, hạnh phúc. Tiền bạc cũng đủ xài, trả nợ đúng hạn, lại còn mua được nhiều thứ như Laptop Dell, Amazon Kindle…

    Về học tập thì tuy ACCA còn dang dở nhưng mình đã hoàn thành và lấy được chứng chỉ Kiểm toán viên cấp nhà nước (CPA), là người duy nhất trong VP HCM thi đậu ngay đợt đầu.

    Năm qua mình cũng có 1 chuyến công tác nước ngoài. Hi vọng sang năm mới cũng có 1 chuyến như vậy, và hơn thế nữa, sẽ đi cùng với vợ.

    Mục tiêu năm tới là có baby, mua cho vợ 1 cái xe Lead (để tiện di chuyển khi bầu bì) và mua 1 loạt các thiết bị gia đình như máy nước nóng, bàn xa lông… Công việc sẽ cố gắng đạt kết quả tốt. ACCA sẽ complete (quyết tâm, quyết tâm).

  • Zend Framework

    Zend Framework sẽ ra phiên bản 2.0 trong năm nay. Theo những gì mà các developer đang thảo luận thì có lẽ ZendX_Jquery sẽ không tồn tại trong phiên bản mới. Tuy nhiên mình đã thử dùng Jquery trực tiếp không qua 1 helper dạng ZendX và thấy vẫn ngon lành, không vấn đề gì cả.

    Lâu rồi không đụng đến ZF, giờ thử append 1 cái file js (Jquery) mà làm hoài đính được JS và không ra được cái baseUrl, thì ra phải có thêm dấu () nữa. Hơn nữa nếu là

    $this->headScript()->appendFile($this->baseUrl() . '/js/jquery/jquery-1.5.js');
    
    echo $this->headScript;
  • Vợ ơi anh biết lỗi rồi

    Đó là tên của 1 truyện ngắn về 1 chuyện tình đẹp rất xúc động và đầy ý nghĩa.

    Hạnh phúc là 1 thứ cần phải được nâng niu, gìn giữ và bồi đắp, nếu không nó có thể ra đi bất cứ khi nào. Mình thấy đôi khi mình cũng hơi thiếu quan tâm đến vợ. Dạo này mình ít phụ vợ việc nhà hơn thì phải. Mỗi lần vợ đùa giỡn mình hay nói đùa là vợ “phá”, hình như hôm nay vợ buồn khi mình nói từ “phá”? Mình biết rằng không phải vậy. Anh nói đùa đó nha vợ.

    Câu chuyện kết thúc có hậu. Trước đó, nó đã được đẩy lên cao trào vì lỗi lầm của cả 2 người. Tác giả đã xây dựng câu chuyện như thể nhân vật nữ là 1 người hư hỏng, và khiến cho độc giả khó mà lựa chọn quyết định thay nhân vật nam, cho đến khi Thanh Mai có 1 loạt hành động tỏ ra ăn năn (mà không nói bằng lời, mình thì thích cả 2, phải vừa thể hiện vừa nói thẳng :D) và người chồng lại có những hành động sai lầm. Cuối cùng, với bức thư của Huy thì hình ảnh của Thanh Mai được xây dựng lại hoàn toàn, khi cùng Huy ở KS vẫn kháng cự và gọi tên chồng. Mọi thứ còn tuyệt vời hơn là kết quả xét nghiệm cho thấy đứa con gái là con của Lâm.

    Cũng khá lâu rồi mình mới có cảm xúc mạnh trước 1 tác phẩm nghệ thuật như vậy. Chắc đã vài tháng. Lần gần nhất là lúc đọc lại Lão Hạc cách đây vài tháng.

    Phải nói có Kindle đọc sướng thật, đọc 1 mạch đến 2h30 sáng. Nhưng quan trọng không kém là chọn được tác phẩm hay mà đọc. Cái này thì vợ chọn sẵn giùm cho rồi. Cám ơn vợ nhiều lắm.