Author: thangnm

  • Go back to the major league

    I’m starting new career phase with EY. Part of my decision was due to the quote from Suits series:

    Mike, you’re in the major leagues, and you get to go toe to toe with the best there is

    Playing in minor league for last 3,5 years is enough. Although there’re a lot of fun working with those wonderful colleagues in VACO HCM, I still have a strong desire to work in Big 4. As Saman pointed out, may be leaving big 4 is a mistake, and now it’s time to correct it. I’m belong there 🙂

  • Subject to learn

    • CS50
    • Guitar on Udemy
    • Chinese 
    • English (Ielts)
  • Time to change

    I have been fighting in the 2nd tier for quite a long time. It’s time to come back to first class.

    Be the king of the hill, or climb the mountain? The answer is obvious.

    Set target, and stay on track.

  • Biển Vũng Áng

    Vụ cá chết hàng loạt tại Vũng Áng – Hà Tĩnh và các tỉnh miền Trung đã có thêm thông tin khoa học hơn. Bộ TNMT hôm qua họp báo tuyên bố chưa có bằng chứng về tác động của Formosa tới sự kiện cá chết hàng loạt. Có 2 nguyên nhân: do độc tố do hoạt động của con người và do thủy triều đỏ. Độc tố ở đây từ đâu ra thì chưa kết luận được. Mà tôi đồ rằng không phải từ Formosa vì nó không thể ảnh hưởng đến diện rộng vậy. Ở Mỹ, Chi lê cũng có cá chết hàng loạt mà chẳng có nhà máy thép nào ở gần đó.
    Tôi cho rằng bộ TNMT đã có kết luận luôn là Formosa vô tội, nhưng không dám tuyên bố vì đám báo chí kền kền sẽ dìm ngay những gì trái với mong đợi của họ. Họ mong Formosa có tội.
    Cách đây vài tháng, 1 vụ tai nạn liên hoàn tại phố Ái Mộ – Hà Nội do 1 người lái chiếc Camry chạy rất ẩu gây nên làm 3 người bị chết ngay lập tức. Vụ tai nạn thảm khốc đã khiến người ta bàng hoàng và phẫn nộ, mong kẻ ác phải đền tội. Sau đó lái xe đã bị bắt. Đi xe xịn gây tai nạn, motif quá quen thuộc rồi đúng không? Bọn trọc phú đầu đất vô văn hóa phen này phải bị 1 phen xuống bùn. Chỉ có điều, người lái xe bị bắt hôm đó là 1 anh rửa xe, tự ý lấy xe của khách (chủ nhân chiếc Camry kia) chạy ra đường gây tai nạn. Báo chí lập tức phẫn nộ, vào cuộc điều tra, định hướng dư luận rằng công an bắt nhầm người, ăn đút lót, con nhỏ nhà giàu ngồi trên xe mới là kẻ gây tai nạn. Với quần chúng, kẻ gây tai nạn bắt buộc phải là quan chức, hay 1 gã trọc phú, hay cậu ấm cô chiêu nào đó. Các nhà báo đương nhiên rất chiều lòng bạn đọc để có view cao (tức tiền quảng cáo nhiều). Đến khi có clip quay lại ngay sau tai nạn, người bước ra từ ghế lái chính là kẻ đã bị bắt kia, đồng thời công an kết luận từ dấu vân tay trên vô lăng là thằng rửa xe, dư luận mới ấm ức câm họng.
    Giờ này, người ta đang bắt Formosa phải có tội. Các ông bộ TNMT làm gì thì làm, bằng mọi giá nhất định phải quy được tội Formosa đấy nhé. Mọi kết luận khác, đều là giả tạo, gian lận, và bộ trưởng TNMT phải từ chức mịa nó đi, he he.

  • Upgrade CSM to PHP7

    Just upgrade my VPS running CSM to php7. Seem quite fast. Everything is compatible.
    Love it.

  • Working in the morning 

    For last two days, I go to bed early and then wake up early in the next morning for working. It’s very productive.I work on one single most important task, and it’s great. 

    It should be the habit that last long in my life.

  • Điều ông Thăng cần làm 

    Gần đây, dư luận xôn xao với báo cáo của World Bank về việc doanh nghiệp phải đóng 40% lợi nhuận cho các cơ quan thuế, bhxh. Tỉ lệ này được xem như là vắt kiệt sức của doanh nghiệp. 

    Thực ra, có một con số khác khủng hơn nhiều: TPHCM cứ thu ngân sách 100 đồng thì phải nộp về trung ương 80 đồng, gấp đôi so với doanh nghiệp đóng. Tiền này được trung ương phân bổ cho các tỉnh nghèo xây tượng đài nghìn tỷ. Để làm đường xung quanh SG, thành phố không có tiền làm nên để DN đứng ra làm và thu phí, kết quả là dân SG lại đóng phí. Nếu bạn ra HN, bạn sẽ thấy hầu như không có trạm thu phí ở các cầu đi vào HN, đường cao tốc HN ra Nội Bài… Nghĩa là, ngân sách nhà nước trả tiền làm đường HN, còn đường SG thì xem như dân phải tự góp tiền làm. 

    Vì vậy, tôi cho rằng nhiệm vụ của ông Thăng không phải là gọi điện cho TGĐ 1 công ty sữa để bắt họ mua sữa của những người không thực tâm làm ăn với họ. Việc của ông là đòi lại công bằng trong việc phân bổ ngân sách cho SG. SG đầu tư thêm thì sẽ phát triển mạnh hơn, số thu ngân sách nhiều hơn và vì thế dù tỉ lệ nộp TW ít đi nhưng số tuyệt đối sẽ tăng lên. 

  • SQL Join and Where

    Có câu lệnh chạy mãi không được, vì có cả join và where.
    Hóa ra khi có join thì where phải chuyển luôn vào trong join và biến thành AND
    dạng
    `Join table1
    On table.user_id = table1.id
    AND abc (where condition)`

    Lưu lại để nhớ

  • Cổ tích hiện đại

    (Truyện bịa, nhưng mà quan trọng gì, khi mà 1 câu chuyện tương tự cũng bịa nốt).
    **Chín Lê** là 1 cậu bé nhà nghèo. Hàng ngày, câu đi bán đậu phộng để giúp cha mẹ. Cậu vẫn hay lê la ở trại lính của giặc để bán cho chúng. Bọn chúng có vẻ có thiện cảm với cậu vì thỉnh thoảng hay sai cậu làm mấy việc lặt vặt và cậu vui vẻ làm.

    Tất nhiên, như hầu hết bạn bè của cậu, cậu hay lợi dụng lúc giặc sơ hở để tiện tay nhón lấy cái này cái kia. Mà cũng chẳng cứ là giặc, hễ ai hở ra cái gì thì cậu biến nó thành của cậu ngay. Cơ mà, cậu vẫn là người tốt, vì cổ tích nó phải vậy.

    Hôm đó, cậu vào trại giặc bán đậu phộng như mọi ngày. Bọn giặc hôm đó rượu say. Cậu thấy 1 cái ví tiền vứt chỏng chơ bên cạnh bọn chúng. Cậu nhẹ nhàng nhón lấy, giấu vào người, lòng hoan hỉ vô cùng. Rồi cậu lui ra, tìm ngay 1 góc khuất trong đồn để kiểm tra thành quả. Trời hơi tối, cậu phải bật 1 que diêm lên để lấy ánh sáng. Chà, bọn lính canh kho xăng Thị Nghè này giàu quá, hôm nay tao vô mánh rồi. Ờ mà khoan đã, kho xăng, hình như có cái gì không ổn…

    Cậu trở thành ngọn đuốc sống với chiến công đốt kho xăng thị nghè kinh điển.

  • Bà cụ nhận quà

    Bà cụ sống với vợ chồng người con trai ở 1 khu tập thể dành cho giáo viên của 1 trường THPT nọ, do con dâu của bà làm việc trong trường. Sáng sáng, bà dậy sớm ra ngoài tập thể dục, như rất nhiều người già thường làm. Mà cũng lạ, ở ta chỉ có người già là chăm tập thể dục, còn người trẻ lại ít tập. Có lẽ họ đợi đến khi già.

    Sáng nọ, như mọi sáng, bà dậy sớm, mở cửa bước ra ngoài. À, thực ra sáng đó không như mọi sáng. Đó là sáng ngày 20/11, là ngày nhà giáo Việt Nam. Cụ ở khu tập thể của giáo viên, tất nhiên mấy ngày nay đã cảm nhận được không khí nô nức của ngày hiến chương các nhà giáo. Sau bao đợi chờ, ngày đó cũng đến. Hôm nay hẳn là không khí ở khu tập thể này sẽ như mùng 1 tết.

    Vừa đặt chân bước ra ngoài, bà đã thấy ngay không khí ngày nhà giáo. Không phải băng rôn, không phải khẩu hiệu, không phải âm thanh bài hát “khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi”. Cái “không khí ngày nhà giáo” ấy nằm trước cửa phòng bên cạnh, phòng một thầy giáo trẻ. Một gói quà. Chính xác hơn là một cái hộp điện thoại iPhone với tấm thiệp bên trên.

    Liệu món quà đó có phải là dành cho con dâu bà không? Chắc hẳn bà không hề đặt ra câu hỏi này, vì câu trả lời quá hiển nhiên. Con dâu bà là nhân viên y tế của trường. Vâng, nhân viên y tế, chứ không phải giáo viên. Học sinh sẽ chỉ tặng quà cho giáo viên của chúng. Chẳng đứa nào tặng cho nhân viên y tế cả. Bà chẳng cần suy luận mới biết điều đó, mà thực tế từ năm ngoái, năm kia … từ ngày con bà làm ở trường này, đã chứng minh cho bà thấy điều đó. Bà chẳng bao giờ thấy con gái mình được nhận quà. Nhưng các thầy cô ở các phòng kế bên thì nhiều. Rất nhiều quà. Thi thoảng, có người hỏi thăm con bà rằng 20/11 vừa rồi có nhiều quà không, thì cô ấy sẽ tặc lưỡi “ôi dào, làm gì có gì. Bọn học sinh chúng chỉ chăm chăm cho thầy cô nó thôi. Đến thầy cô môn phụ cũng chẳng có, nói gì tới tôi”.

    Hẳn rồi, bà không hề thắc mắc liệu đó có phải quà của con bà không. Bà biết rõ, rất rõ rằng: không. Bà cũng biết luôn món quà đó tặng ai. Tất nhiên là ông thầy phòng kế bên. Năm nào tay này chẳng nhận vô số quà. Đời bất công quá. Kẻ ăn không hết người lần không ra.

    Cả khu tập thể vẫn vắng ngắt. Tất cả vẫn còn chìm trong giấc ngủ. Bà ngó trước, ngó sau. Không có ai. Cái hộp iPhone nằm im lìm nhưng đầy cám dỗ. Lát nữa tay thầy sẽ nhận vô số quà. Món quà trước cửa này nó vẫn chưa biết. Nó sẽ không kêu la, báo mất vì nó không hề biết mình có để mà mất. Với lại, mất 1 món có nhằm nhò gì, vì lát nữa nó sẽ nhận được vô số món khác.

    Còn con bà, đây sẽ là lần đầu tiên nó có quà 20/11.

    Lấy của người giàu chia cho người nghèo là chính nghĩa. Là thay trời hành đạo.

    Bà kín đáo qua sát thêm 1 lần nữa. Vẫn không có ai. Bà liền nhẹ nhàng đưa tay cầm món quà lên, rón rén đi vào trong phòng. Lòng rộn rã, bà mở hộp chiếc iPhone. Bà sẽ lần đầu tận hưởng cảm giác “Trên tay iPhone x” (x<=6) như trên diễn đàn tinhte.vn bọn chúng vẫn làm.

    Phần tiếp theo, xin đọc tại đây: http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20141121/dieu-tra-vu-qua-phat-no-o-khu-tap-the-giao-vien-trong-ngay-2011/674637.html

    Thông tin thêm:

    “Được biết, do có con dâu làm ở phòng y tế trường THPT Đoàn Kết nên bà Lan cùng gia đình chuyển về khu tập thể được 1,5 năm.”

    Sau khi vụ việc xảy ra, anh Thường ghép những mảnh giấy màu xanh dương đậm quanh hiện trường lại thì ước chừng gói quà chỉ nhỏ bằng chiếc hộp đựng điện thoại.”Ngoài ra tôi còn thấy một miếng bìa nhỏ hình chữ U, mảnh giấy cứng có logo của hãng Apple

    http://www.giadinhonline.vn/tu-vong-vi-goi-qua-phat-no-trong-ngay-2011-d33686.html