Nam diễn viên này đã được tổ chức 1 chương trình chia tay đầy cảm động, trong vòng tay của bạn bè, các đồng nghiệp. Không biết clip có được biên tập, diễn đi diễn lại 3 lần cho thật xúc động trước khi chiếu giống như cô đồng nghiệp trong tình cảnh tương tự hay không, chỉ biết rằng anh cũng nhận được rất nhiều lời động, viên, an ủi và những vòng tay ấm áp từ những người bạn của mình. (Bạn nên chọn chế độ đường truyền Chậm để xem clip, ở chế độ này hình ảnh không tốt lắm nhưng không bị hiện tượng dừng hình)
Category: Uncategorized
-
Clip chia tay nam diễn viên mới bị scandal
-
Quản lý Blog
Sau vụ việc của em Vàng Anh, người ta rầm rộ hô hào đòi phải quản lý blog. Thực ra ý kiến đòi quản lý blog có từ lâu rồi, nhưng bây giờ thì nó phát triển “lên 1 tầm cao mới”. Lão thắc mắc không biết khi được thông qua thì các quan thuộc bộ lễ (nhân viên ngành văn hóa thông tin) quản lý thế nào ấy nhỉ? Lão quả thực chưa hình dung được chính xác rằng các quan sẽ quản lý như thế nào (ai biết nói cho lão với). Thử hình dung vài tình huống:
– Các bác nhà ta muốn indentify chủ nhân của tất cả các blog: giống như quản lý mạng di động (đăng kí CMND khi thực hiện bất cứ dịch vụ gì của mobile, vd: mở GPRS cũng phải có cmnd). Điều này không thể áp dụng được cho blog. Vì sao? Vì sở dĩ nó áp dụng được thành công đối với các cty viễn thông vì các cty này hoạt động tại VN, có trụ sở tại VN nên luật VN có hiệu lực với họ. Còn blog thì sao? Hiện nay tất cả các trang blog nổi tiếng của thế giới (gồm cả Yahoo) chưa có mặt tại VN, thế nên các bác không thể bắt các cty này ép người dùng khai báo thông tin thật khi đăng kí blog. Các bác đã thất bại trong việc bắt người dùng internet công cộng phải xuất trình CMDN khi vào tiệm net, bài học còn đó. Vậy nếu áp dụng cách này thì kết quả là con số 0. Chẳng thế nào xác định thằng raulgonzalez trên 360 là ai.
– Không quản lý kiểu “hành chính” như trên, ai muốn đăng kí với thông tin giả thì mặc ai. Quy chế quản lý chỉ quy định về việc xử phạt những thông tin sai trái (nghĩa là khi có thông tin vi phạm thì họ sẽ phải thực hiện computer forensic giống như trước giờ vẫn làm). Cái này có vẻ khả thi hơn vì nó không thực hiện việc “yêu cầu xuất trình giấy tờ” như trên. Tuy nhiên vậy thì cần quái gì văn bản quy phạm pháp luật điều chỉnh riêng cho blog? Cứ áp dụng luật từ trước đến nay là được. Blog nào vi phạm luật dân sự thì đem luật dân sự ra xử. Nếu vi phạm luật hình sự thì vác luật hình sự ra xét.
Đó là chưa kể những phát sinh gặp phải khi các chế tài này ra đời. Thế nào là blog? Một số người định nghĩa nó là nhật ký cá nhân. Ý kiến khác có vẻ hợp lý hơn, cho rằng đó là những ghi chép thể hiện quan điểm cá nhân etc. Thế nhưng câu hỏi đặt ra là những forum hiện tại có “được” xem là blog để thuộc diện “quản lý” không, vì nó cũng là nơi người ta thể hiện quan điểm cá nhân. Rồi mailing list, group discussion, … nếu quy theo định nghĩa “hàn lâm” về blog thì nó cũng có thể bị liệt vào “blog” và bị “quản lý” (tất nhiên quản lý thế nào thì chưa ai biết. Người hô hào “quản lý” cũng ko biết, hồn nhiên trả lời báo chí: “chúng tôi chưa biết phải quản lý thế nào nhưng chắc chắn phải quản lý” .
Vậy chúng ta chờ xem. Ai biết cách người ta quản lý hoặc có link đến 1 bài viết như vậy thì cho lão với nhé.
P/S: Lão ko phải là fan hâm mộ của blog. Yahoo 360 + Google Blogger + …. có bị cấm trên toàn cõi VN cũng chẳng sao. Cuộc đời vẫn tươi đẹp trừ phi cấm cá nhân lập homepage (Các ca sĩ, cầu thủ … sẽ khóc ròng).
-
Thể Công của tôi.
Nhập khẩu cầu thủ ngoại là một phần tất yếu của bóng đá chuyên nghiệp. Hoà vào dòng chảy ấy, có thể thành công, có thể không; nhưng đứng ngoài dòng chảy ấy thì cầm chắc thất bại. Bài học của Thể Công!
Bóng đá Việt Nam thời “tiền chuyên nghiệp”

Thể Công (trái) từng là lò đào tạo cầu thủ số 1 Việt Nam – Ảnh: Phương Tuyên Các CLB chủ yếu sống dựa vào nội binh “cây nhà lá vườn” và… quan hệ. Khi ấy, Thể Công là một thế lực đáng gờm.
Gạt sang một bên những mánh khoé của cái gọi là “bóng đá trên bàn”, thì với lực lượng hùng hậu của mình, Thể Công vẫn có thể mặc sức làm những gì mà họ muốn.
Thích vô địch ư? Thì đây, 2 Cúp của thế hệ Thế Anh, Cao Cường, 2 Cúp của thế hệ Hồng Sơn, Quang Hà, và năm 1998, đến lượt thế hệ Bảo Khanh, Quốc Trung dù đá “thẳng ruột ngựa” dưới tay HLV Vương Tiến Dũng vẫn cứ đường hoàng lên ngôi cao nhất.
Đã có một thời, các cầu thủ áo lính “chiếm đóng” những vị trí quan trọng nhất trải đều các tuyến của ĐTVN. Người ta gọi ĐTVN là một Thể Công thu nhỏ, là Thể Công và phần còn lại…
Nhưng những ngày vinh quang đó xa rồi!
Bóng đá Việt Nam thời “bán chuyên nghiệp”

Thuê HLV ngoại không phải là việc quá khó với Thể Công – Ảnh: Minh Hoàng Các CLB bị cuốn vào vòng xoáy thương trường. Quan hệ thì vẫn còn, nhưng họ đã phải thích nghi dần với việc đứng trên đôi chân của… ngoại binh.
Đi bằng “chân ngoại” kể ra cũng… khoẻ. SLNA trở nên “hung hãn” hơn khi có Enock Kyembe. Nam Định đáng sợ hơn khi có Achilefu, rồi Amaobi. GĐT.LA thực dụng hơn với thủ môn Santos và anh em nhà Rodrigues. HA.GL vừa đánh bóng thương hiệu vừa sưu tầm danh hiệu nhờ “Zico Thái” Kiatisuk…
Không chỉ vun đắp giấc mơ vô địch, các ngoại binh còn là chỗ dựa cho những đội nhà nghèo trong cuộc chạy đua trụ hạng. Đồng Tháp, Hải Phòng lên hạng rồi lại xuống đều đặn như “sứ giả” của 2 giải đấu, nhưng dù ít dù nhiều, họ vẫn có những tia hy vọng hướng về phía Diachenko hay Abdallah…
Chỉ có Thể Công là trung thành với quan điểm hướng nội. Họ sẵn sàng mang về một HLV ngoại (Radovic), nhưng nhất quyết chỉ “xài” cầu thủ Việt. Sự “cố chấp” đó đã khiến Thể Công thua thiệt và rồi tụt dốc không phanh.
Mùa giải 2004, Thể Công ngậm ngùi xuống hạng đúng dịp kỷ niệm 50 năm ngày truyền thống. Những giọt nước mắt rơi. Những lời trách móc…
Hãy nhìn vào hàng tiền đạo của họ trong mùa giải ấy: ai đá cặp với Phương Nam? Đó là Đình Quý – một cầu thủ bị coi là không kỹ thuật, không tốc độ từ đội hạng Nhất Thanh Hoá “dạt” về. Với lực lượng èo uột như vậy, biết trách ai và buồn cho cái gì cơ chứ???
Từ hạng Nhất, Thể Công hô vang quyết tâm làm lại

Ngày trở lại ngọt ngào của Thể Công – Ảnh: Minh Hoàng Với những con người hầu như cũ, với những suy nghĩ không hề mới và với tinh thần còn có phần rệu rã hơn, Thể Công vẫn quyết tâm làm lại.
Cùng với sự sa sút của đội 1, các tuyến đào tạo trẻ của Thể Công cũng mất dần tính hiệu quả. Vậy là trong cuộc khủng hoảng nhân sự, lãnh đạo đội Thể Công đành dùng cả cái uy lẫn sự ngon ngọt của ngành dọc để thâu nạp “nhân tài” từ các quân khu.
Nhưng cái sân sau của Thể Công thì cũng chỉ có thể sản sinh ra những cầu thủ làng nhàng, đủ giúp họ đá bữa nay lo bữa mai. Mở rộng cuộc tuyển quân, Thể Công mang về Lương Phúc (dự bị mút mùa ở Đà Nẵng) hay Trung Kiên (chơi dài ở TMN.CSG)… Nhìn cách lấy người của Thể Công, những ai yêu màu áo đỏ chỉ biết thở dài ngao ngán.
So với những đội bóng kém hơn hẳn về trình độ cũng như truyền thống, nhưng lại “cài cắm” vài ba vị trí “Tây”, Thể Công vẫn mất tự tin. Hậu quả là 2 năm liên tiếp, Thể Công chơi một thứ bóng đá vật vờ, không lo rớt hạng nhưng cũng chẳng khiến ai tin là họ khát khao thăng hạng.
Cái hình ảnh tiêu cực về Thể Công, lo gom góp điểm an toàn để rồi cuối mùa đi… rải điểm, đã có lúc làm cho lãnh đạo “điên tiết” muốn giải thể đội bóng, còn anh em cầu thủ nhiều người thầm mong xảy ra một cú sốc nào đó để bươn chải qua đội khác.
Nhưng rồi ngoại binh đã đến …

Sự góp mặt kịp thời của các ngoại binh đã giúp Thể Công hoàn thành mục tiêu thăng hạng Đúng vào lúc trung chuyển giữa mùa, thời điểm mà các vị trí trụ cột của Thể Công đang yếu nhất, còn tinh thần toàn đội thì dao động như mọi năm, chẳng biết rẽ theo ngả nào, lên chuyển hay ở lại.
“Thể Công lấy về 3 cầu thủ ngoại, nhưng chỉ có Fernando và Fatusi là
-
Friends
Ngày xưa còn bé, bạn bè giận nhau chỉ cần chu miệng “bo bo xì ”, ngoảnh mặt đi là xong, chi vài phút sau là quên béng di mất, chơi với nhau rồi lại giận nhau, nhẹ nhàng như không. Người lớn giận không như trẻ con. Giận là không thèm nói chuyện, không thèm nhìn mặt. Là xóa hẳn nhau ra khỏi cuộc đời. Giận là giận thật lâu có khi là mãi mãi. Người lớn tự cho mình hiểu biết thế nhưng lại dở hơn trẻ con rất nhiều. Người lớn thậm chí không hiểu được cái ý nghĩa rất đơn sơ của tình bạn: BẠN NGHĨA LÀ LUÔN THA THỨ.
Trên đây là tin nhắn offline của ku Nam Toét. Thấy có ý nghĩa nên lão post lên đây để răn mình.
-
Truy cập website
Mấy ngày qua tuy rằng lão đã cấu hình để tên miền manhthang.net trỏ đến website của mình nhưng gặp hiện tượng một số người vào được (bác Sâm, anh Trịnh, anh Hiệp, …) nhưng một số bạn không vào được (bản thân lão cũng truy cập được khi ở nhà nhưng lên công ty thì không vào được). Hiện tượng này có thể là do các bạn này sử dụng đường truyền của VDC (gói VNN) và máy chủ quản lý tên miền (DNS) của VDC chưa cập nhật kịp thay đổi của tên miền manhthang.net. Có thể vài ngày nữa hiện tượng này sẽ tự động được khắc phục khi DNS của VDC cập nhật địa chỉ DNS cho trang manhthang.net.
Trong lúc này, các bạn có thể sử dụng địa chỉ http://manhthang.vze.com để vào website của lão.Trân trọng.
Ah, các bác cho em tái bút 1 tí (những dòng này được viết 5 tiếng sau khi bài viết được gửi):
– To chị Hằng: những gì có thông báo “confidential” thì cho phép em “giấu” (đã gọi là bí mật mà lị). Hiện giờ em cũng chỉ tạo ra 1 username duy nhất dành cho em truy cập nên không chia sẻ được với chị, he he. Vậy nên đành để chị phải tò mò vậy (trừ khi chị hack được site của em, he he).
– Xin lỗi bác Bùi, chị Hằng, Alê vì khi upload website lên không kiểm tra kĩ nên chức năng comment có vấn đề 1 chút. Gửi comment đi nó báo lỗi. Tuy nhiên thông tin comment vẫn được ghi nhận vào Database, và các bác trở lại sẽ vẫn thấy được comment của các bác chễm chệ dưới bài viết. Lỗi này đã sửa, bây giờ thì gửi comment vô tư mà không bị tình trạng time-out nữa rồi. Sorry vì sự bất tiện này. (Trong GCC nó cũng yêu cầu phải tách biệt môi trường Testing với môi trường Production, thế mà quên mất).
– Tính năng guestbook vẫn bị lỗi, hiện không viết Lưu bút được. Chưa tìm ra nguyên nhân (chạy local trên máy của mình vẫn ngon lành).
Tạm thế đã, nếu có gì phát sinh thêm thì sẽ có tái bút của tái bút.Tái bút lần 2: Tin mới nhận sáng nay (18 tiếng sau khi post bài viết ở trên): các bạn có thể truy cập website www.manhthang.net với đường truyền VDC (VD: từ DTT office chẳng hạn) do bên VDC đã update DNS. Thanks all.
-
Offficial Site trở lại
Hơn 2 tháng sau cái ngày đen tối ấy, hôm nay website của lão đã trở lại, chấm dứt chuỗi ngày chỉ chạy local trên laptop, quay trở lại cái cõi internet giang hồ hiểm độc này. Hiện tại code của một số phần chưa hoàn toàn viết xong, vd: bộ đếm (visit counter), phần giới thiệu và contact. Tuy nhiên, các chức năng cơ bản đã xong. Lần này website được xây dựng trên nền tảng Zend Framework và được code cẩn thận hơn, không cẩu thả như trước. So với Version 3, ngoài việc refactor lại toàn bộ (gần như là build from scratch), Version 4.0 này có thêm tính năng ẩn nội dung chính đối với các bài viết nhạy cảm. Người đọc chỉ đọc được title và headline của bài viết đó, còn main content thì chỉ xem được khi đã đăng nhập.
Quá trình viết cái site mới này cũng có khối chuyện “hay ho”. Zend Framework hoàn toàn mới mẻ, không chỉ với lão mà còn đối với cả thế giới khi mà Version 1.0 của nó chỉ mới được phát hành cách đây vài tháng. Tài liệu thì ngoài cái Manual kèm theo sourcode của nó thì hầu như không có gì. Mọi khi đụng chuyện lên Google 1 lúc là có giải pháp, lần này thì hầu như không bởi có quá ít tài liệu. Có mỗi cái lỗi BOM mà mãi không xác định được. Sau đó là Upload thử lên Bluehost nhưng host này mặc định không active PDO nên site không chạy (dù trên local nó chạy vù vù). Lại bỏ dở mấy tuần trước khi quay lại. Có lẽ 4.0 là bản cuối cùng, giờ phải tập trung học ACCA đã.
Địa chỉ:
-
Thể Công lên hạng
Vậy là Thể Công đã chính thức trở lại V-League sau 3 năm vắng mặt. 3 năm đó, lão không theo dõi V-league thường xuyên, vì nơi đó không có bóng dáng những người lính chinh chiến trong màu áo CLB Quân đội. Cho dù CLB đã sa sút trầm trọng, đã qua cái thời đỉnh cao từ lâu lắm rồi, nhưng với lão, Thể Công là CLB duy nhất lão yêu thích. Không Hoàng Anh gia lai, không Gạch ĐT – LA, dù đó là những đội đang ở đỉnh cao danh vọng, các fan mở mày mở mặt qua từng trận thắng của họ. Không, với lão chỉ có Thể Công. Và bây giờ, các chàng trai Quân đội đã không phụ niềm tin ấy. Họ đã quay trở lại. Chắc chắn rằng Thể Công ngày nay còn lâu mới lấy lại hình ảnh của CLB Quân đội năm xưa, nhưng họ đang nỗ lực để làm điều đó. Một tấm gương cho chính mình.
-
Linh tinh
Vì bạn Linh muốn biết lão dạo này handsome thế nào, và vì lão muốn nói rằng lão handsome lắm, nên upload ít ảnh lên:
http://picasaweb.google.com/thangnguyenmanhDạo này hơi lười viết, không chỉ trên này mà còn trên official site. Hiện giờ site còn một số lỗi, đang debug nhưng, hic hic, vẫn còn khá nhiều lỗi (do phen này refactor lại toàn bộ trang web, chuyển sang dùng Zend Framework cho chuyên nghiệp). Nhưng không lâu nữa, official site của lão sẽ trở lại, “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”. Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi…
-
For men only
Cái này lão sưu tầm, không rõ tác giả. Một công trình khoa học rất đáng để anh em bớt chút thời gian quý báu ra ngồi đọc. Đã có kẻ ngồi viết hẳn 1 phần mềm tính điểm dựa trên bài viết dưới này để anh em sử dụng cho nhanh. Lão sẽ cố gắng tìm lại để cho anh em sử dụng. Đây là nội dung bài viết.
Trong cuộc đời này cái gì cũng là tương đối, một giờ bên cạnh cô gái đẹp trôi qua nhanh như tên bay, nhưng năm phút bên cạnh Thị Nở lại kéo dài như một thiên niên kỷ. Chúng ta suốt đều luôn luôn phải so sánh, cân nhắc, quyết định, lựa chọn giải pháp tối ưu cho mình. Từ việc chọn xe máy, mua nhà, đi du học, cho đến mua 1 cái bánh cũng phải có so sánh thiệt hơn. Thế nhưng với việc chọn gái – một trong 3 việc quan trọng nhất của cuộc đời (tậu trâu, lấy vợ, làm nhà) – thì chúng ta lại không có một công thức, một phương pháp luận khoa học nào cả, mà toàn nhắm mắt dang chân để xem con tạo xoay vần đến đâu – thật là vô cùng bất hợp lý. Vấn đề này tôi đã trao đổi với nhiều người nhưng chẳng ai đưa ra được cái gì đó dễ chấp nhận. Lần này những mong các cao thủ cùng cho ý kiến để đưa ra được 1 công thức trong sáng nhằm đánh giá, cho điểm gái. Làm sao để áp dụng công thức này, khi gặp gái chúng ta có thể nói luôn – em này (ví dụ 225 điểm, cao hơn em XYZ gì đó 13 điểm. Được như vậy thì mọi chuyện sẽ đơn giản đi rất nhiều, và khi lấy vợ chúng ta sẽ lượng sức mình chỉ lấy được em ví dụ tầm tầm 195 – 198 điểm thôi, sẽ không bị tình trạng ân hận vì lấy phải em quá kém cỏi, hoặc là cố gắng quá sức mình dẫn đến tình trạng gia đình thiếu hạnh phúc trong tương lai.
Mặc dù mới nhìn thấy rất rắc rối phức tạp, nhưng phân tích ra thì gái chỉ có 3 thuộc tính cơ bản là nhan sắc, học thức + tính cách và tài sản (thường là của hồi môn). Chúng ta sẽ cho điểm gái theo cả 3 thuộc tính này, tôi tạm cho mỗi thuộc tính 100 điểm. Tức là điểm cao nhất (lý tưởng) mà gái đạt được là khoảng 300 điểm – Chú ý là vẫn có thể hơn 300 điểm, nhưng như thế người ta gọi là lạc tới thế giới thần tiên, bạn đang đi chung với Từ Thức rồi.
Về nhan sắc, theo đánh giá của xã hội bây giờ thì gái chuẩn ở VN là cao 1.62m, nặng 45kg, 3 vòng là 90cm, 60cm, 90cm. Về nước da thì trắng sẽ tốt hơn đen (chứ nếu không người ta sản xuất Pond làm gì). về gương mặt thì rất khó đánh giá, nhưng tạm chia thành 5 loại : rất xấu, xấu, bình thường, xinh, rất xinh. Sẽ phân bố điểm nhan sắc của gái như sau:
- Chiều cao: 20 điểm. (nếu cao 1.62m), mỗi cm thấp hơn bị trừ 2 điểm. Từ 1.62cm – 1.70cm thì mỗi cm cao hơn được cộng 2 điểm. Nhưng từ 1.70cm trở lên thì sẽ bị trừ 2 điểm cho mỗi cm dư ra. Với thực tế dân tộc Việt hiện nay có lẽ gái cao 1.80cm và gái cao 1.52cm nhìn đều kinh dị như nhau. Nên thang điểm thế này là khá hợp lý!
- Cân nặng: 20 điểm (nếu nặng 45kg), mỗi kg thừa hoặc thiếu sẽ bị trừ 2 điểm.
- 3 vòng: 20 điểm (nếu 3 vòng là 90cm, 60cm, 90cm), mỗi cm lệch ra khỏi 3 con số này sẽ bị trừ 0.5 điểm
- Khuôn mặt: 20 điểm.: rất xấu: 0 điểm, xấu: 5 điểm, bình thường: 10 điểm, xinh: 15 điểm, rất xinh: 20 điểm.
Tất nhiên là đánh giá xinh xấu nó phụ thuộc vào thẩm mỹ mỗi người, nhưng chênh lệch cùng lắm 5 điểm là nhiều, chứ không thể có con nào xấu mà lại thành xinh được, vượt 2 cấp không phải là chuyện đơn giản.
- Tuổi tác: 20 điểm Gái chuẩn thì khoảng 20 – 24 là vừa. Bé hơn thì non quá, mà già hơn thì cũng khó nhá. Ta lại cho gái 20 tuổi thì được 20 điểm, mỗi tuổi cao hơn hoặc thấp hơn sẽ bị trừ 2 điểm.
- Học thức 40 điểm: Gái không nên quá dốt, dốt chán lắm, mà cũng không nên quá giỏi, giỏi còn chán hơn là dốt. Về phần kiến thức ta lấy chuẩn là tốt nghiệp Đại học – cho 40 điểm.
Nếu tốt nghiệp phổ thông trung học hoặc Master được 30 điểm, cấp 2 hoặc tiến sỹ: 20 điểm, cấp 1 hoặc trên tiến sỹ: 10 điểm. Giáo sư hoặc mù chữ: 0 điểm…,hehe - Tính cách 40 điểm: Gái thì phải biết 10 việc cơ bản sau đây: 1. Nấu cơm, 2. Giặt quần áo, 3. Làm việc nhà, 4. Trang điểm nhà cửa, 5. Ăn nói nhỏ nhẹ, 6. Biết điều, 7. Nhường nhịn, 8. Lễ phép với bạn chồng, 9. Có hiếu với cha mẹ chồng, 10. Chung thủy. Nếu đủ các tiêu chuẩn này được 40 điểm. Thiếu điểm nào trong 10 điểm này sẽ bị trừ 4 điểm.
- Trinh tiết 20 điểm: Còn trinh thì được 20 điểm, mất rồi thì thôi. bỏ qua. (Nói thế nào thì nói, còn trinh vẫn hơn)
- Về tài sản: Phần này không phải là không quan trọng. Gái có hồi môn 10 tỷ thì dù có là Thị Nở cũng có thể xem xét được. Đề nghị cho 10 điểm với mỗi tỷ tài sản gái được hồi môn.
Lấy ví dụ cụ thể như sau để anh em dễ hiểu và vận dụng. Em tên là ABC có chiều cao 1.58cm, nặng 47kg, 3 vòng là 85cm, 62cm, 87cm, học xong Master, 26 tuổi, đã mất trinh, tính cách OK hết chỉ không biết nấu ăn, bố mẹ cho hồi môn 1 căn hộ trị giá 1 tỷ 2, thì sẽ có:
- Điểm nhan sắc: 12 + 16 + 16 + 8 = 56 điểm
- Điểm tính cách + học thức: 30 +36 = 66 điểm
- Tài sản: 12 điểm
Tổng : 134 điểm.
Thấy chưa: hết sức rõ ràng, minh bạch, không có gì phải lăn tăn cả. Nếu như bạn thấy sức mình chỉ lấy được vợ khoảng 135 điểm thì em ABC là lựa chọn, mặc dù hơi “cân non” một chút, nhưng cũng được giá rồi. Còn nếu bạn nghĩ mình hoành tráng thế này gái phải trên 200 mới tậu, thì có thể đặt vấn đề thẳng với em: hoặc là em về em xin bố mẹ thêm 6 tỷ 6 (66 điểm) nữa, hoặc là chúng ta sẽ làm bạn, có phải đỡ mất thời gian cả 2 bên hay không?
-
7 sự thật
Forewords:
Theo yêu cầu của alê muốn lão tham gia công cuộc “tag”, sau đây là “7 điều cần biết về lão nhị”. Lưu ý lão chỉ coi đây là 1 bài viết vì bằng hữu, không phải 1 phần của trò chơi “tag” nên lão không phổ biến luật chơi cũng như không chỉ định 7 người tiếp theo.
Main contents:
– Nick của lão tại những diễn đàn mà lão tham gia là RaulGonzalez, điều này nói lên 1 sở thích nữa: Raul Gonzalez và Real Madrid. (cái gạch đầu dòng này là 2 trong 1: sự thật và sở thích)
– Mặc dù thân phụ của lão là người rất yêu thơ văn nhưng mà lão lại chúa ghét mấy cái khoản văn chương thơ phú. Lý do thì rất đơn giản: không có 1 thước đo CỤ THỂ để xem thằng nào giỏi, thằng nào dở, điểm của đám học sinh chỉ dựa vào đánh giá cảm tính (rất thiếu chính xác) của sư phụ chúng. Vì thế mà lão chọn học Toán. Thậm chí hồi niên thiếu còn có mơ ước hão huyền là đoạt giải IMO. Bây giờ thì đành phải chia tay với niềm đam mê thủa nào, và chỉ còn dính dáng chút ít khi ngâm cứu về Information Technology (món này dễ nuốt hơn).
– Mù nhạc teen. Nói chung là nếu có vài fans bàn về anh Bi nào đó thì lão đoán chắc rằng họ đang nói về lão đại, kẻ mà bao lâu nay lão muốn hạ gục trên bàn nhậu nhưng chưa được, đơn giản vì cái nickname hồi nhỏ của lão đại là Bi. Chứ còn ai vào đây nữa. (Khỉ thậy, lão đại uống thì quả là đáng xếp vào hàng cao thủ, chứ hát thì có ra gì đâu, sao lại được hâm mộ thế). Nói vậy chứ mặc dù không biết mặt ca sĩ teen nhưng thỉnh thoảng lão vẫn biết đến vài cái tên, ví dụ Ưng Hoàng Fúc (k) chẳng hạn.
– Lười (tức là giống với Hải Thượng Lãn Ông ấy mà).
– Là người luôn luôn (hoặc ít nhất là “thường”) đúng giờ. Nói luôn là lão sinh ra và lớn lên ở 1 tỉnh thuần nông, nơi ấy chỉ có nông nghiệp và nông nghiệp (Hồi còn đi học thì cứ nghe ra rả rằng vì nước ta là nước nông nghiệp nên dân ta thường không đúng giờ. Lão có vậy đâu)
– Nóng tính. Thật tệ hại.
– Galant chưa bao giờ là điểm mạnh của lão cả. Lão tuân thủ nghiêm ngặt những quy định của Liên Hiệp Quốc về chống bất bình đẳng giới, chống phân biệt đối xử, về nhân quyền …. và lấy đó làm kim chỉ nam: ai cũng được đối xử bình đẳng như nhau.
Đấy, bài viết rất ngắn gọn và súc tính (lý do thì tham khảo mục 4 và cả mục 2 nữa).