Lửng lơ vô định giữa mênh mông
Lúc thấp lúc cao, sống lông bông
Khi đen khi trắng, tâm bất định
Một đời phiêu bạt cõi hư không
Thắng
TPHCM, 8/12/2008
On simple things
Lửng lơ vô định giữa mênh mông
Lúc thấp lúc cao, sống lông bông
Khi đen khi trắng, tâm bất định
Một đời phiêu bạt cõi hư không
Thắng
TPHCM, 8/12/2008
Uí giời ơi, sắp vô mùa mà còn thơ với thẩn nữa hả? Đúng là “chẳng biết ngày sau ra sao nữa”, hehe :-))
Po tay 2 ong luon
Lửng lơ tự tại ở trên không
Lúc thấp lúc cao, sống thong dong
Khi đen khi trắng, tâm kiên định
Một đời du ngoạn cõi hư không
Vân
TPHCM 8/12/2008
@Vân: quên mất rằng “mây” là “vân”, he he.
@chị Huyền: “Dẫu có ra sao cũng chẳng sao”. Chưa vào mùa mà đã chập mạch vậy rồi đó chị ạ.
@Ale: Sao mà bó tay?
Thoi buoi nay con co nguoi ngam tho nua nen bo tay lun.