Đương nhiên là như vậy rồi, ai mà chẳng thấy vui khi mà sau một loạt những sóng gió, cuối cùng thì báo cáo kiểm toán cho HS cũng được issued. Đây là “một bước đi nhỏ của Partner nhưng là 1 bước tiến dài cho tụi staff”.
Lúc ban đầu, với lực lượng khá hùng hậu, gồm anh Nguyên – senior, tớ, chị Hân, Tâm, Thủy, Vi, mọi người rất vui vì có được 1 lực lượng kiểm toán viên gấp đôi các nhóm đi khách hàng nhỏ, và gấp rưỡi các nhóm đi khách hàng vừa và lớn. Thế nhưng, cuộc đời không như là mơ…
Vì những đặc thù riêng của khách hàng, công việc tiến triển rất chậm chạp. Cả nhóm phải tranh giành nhau làm việc với kế toán trưởng. Ngồi trong phòng riêng nhưng thỉnh thoảng phải chạy ra ngoài để xem thành viên khác đã làm việc xong với kế toán trưởng chưa, để đến lượt mình. Anh KTT ở đây cũng rất nice, chỉ tội phải ôm đồm nhiều việc quá nên đụng đến phần nào cũng phải làm việc trực tiếp với anh ấy, trong khi staff của anh ấy không được utilized. Với rất nhiều vấn đề phát sinh, cả nhóm hầu như ngày nào cũng phải ở tới 20h15 mới rời KCN Sóng Thần. Về đến văn phòng khoảng 9h15, ngồi mở máy ra làm 1 chút nữa đến 22h hoặc 22h30 rồi về. Về chuyện ở lại làm tối trong văn phòng khách hàng, cứ 17h30 là kế toán trưởng lại dẫn cả nhóm xuống canteen ăn tối. Đau lòng là nếu như buổi trưa được ăn tại khu của chuyên gia Hàn Quốc thì buổi tối lại phải ăn cơm công nhân, hic hic. Cũng phải nói thêm rằng tuy ngày nào cũng về muộn nhưng không khi của cả nhóm không căng thẳng lắm, do toàn đứa thích đùa, suốt ngày chí chóe, nhất là khi ngồi trên taxi trở về HCMC. Có hôm đến cửa văn phòng lúc 21h, cả đám cười ầm ầm, làm bà con không hiểu tại sao cái bọn này đi về muộn mà còn thoải mái thế (có khi tưởng mình đi relax). Dịp này biết thêm được cách phân biệt rùa đực rùa cái, he he.
Sau tuần fieldwork mới thực sự là ác mộng. Khi “quân ta” đã rút hết về rồi thì “quân địch” mới bắt đầu “phản kích”. Cứ khoảng vài ngày lại có 1 cái trial balance khác được chuyển tới, làm cả đám chóng cả mặt, không biết nên kiểm toán trên cái nào, có nên đợi cái final không, mà có ai mà biết được đâu là final? Giai đoạn này đúng là gian nan không kể xiết. (Hôm nay tự cho phép mình kêu ca 1 chút). Có hôm đang ở ĐNai thì bị gọi điện kêu về office họp, vì “manager và partner đang đợi em để discuss về phần inventory” ặc ặc. Rồi đến giai đoạn cứ tối tối vác máy (vâng, phải dùng từ vác vì cái Toshibar của tôi khá nặng so với dòng IBM) vào phòng manager để “tâm sự” với Alan.
Sau khi giải quyết mọi chuyện, cuối cũng thì cũng không thấy workpaper bị quảng lại kèm review note nữa. Đầu tuần này tự dưng nghe partner kêu ai đó “đem báo cáo HS đóng dấu rồi giao cho khách hàng”. Có niềm vui nào lớn hơn thế???
Tin vui mới nhận: Cái hóa đơn chị Hân tạm ứng ra để chi cho bữa nhậu hôm trước đã được approve và sẽ được clear sớm. Chẳng là hôm kết thúc fieldwork, mặc dù công việc chưa xong và cũng không có senior incharge đi cùng, nhưng cả nhóm vẫn quyết định “tự xử”: kiếm 1 nhà hàng, ăn uống cho thoải mái, no say.
Chắc khi nào rảnh phải kêu cả nhóm đi nhậu bữa nữa mới được. Chắc rằng lần này dù phải bỏ tiền túi ra mọi người cũng vui lòng, ha ha.
The la cuoi cung con ac mong HS cua em cung cham dut roi. Chuc mung nhe!
kkhakhakha, dung la cai dam nay sout ngay cuoi hoai nguoi ta cu tuong la relax lam (con khong thi la bi khinkhin Thang nhi?). Hehe, du sao HS cung issue roi, hom nao phai lam gi cho that hoanh trang chu. Hichic, sn anh Xang ma em Xuy ko di cung duoc (cung chi tai cai thang BMS),.. lai co them ly do de an choi nua anh Xang ha. Happy birthday muon nhe
Thanks all vi da chia se niem vui vo bo ben nay, he he.
@chi Huyen: Cam on chi, chuc chi mau lay duoc chong Uc roi dan ve VN ra mat bon em.
@Thuy + Vi: Uh, le xong ca dam di nhau nhet 1 bua nhe.
Hai ong ba nay cu anh anh em em on wa di mat acac. Anh Xang ne, sau ky nghi Le phai lam them 1 buoi an mung HS issued moi duoc.