Như đã đề cập trong bài trước, hè năm nay công ty tổ chức đi du lịch Đà Nẵng nên tôi có dịp trở lại thành phố này.
Do đi chuyến bay gần trưa nên khi đến chúng tôi đến ăn trưa xong rồi mới khởi hành lên Bà Nà. Chiều mới trở về nhận phòng khách sạn.
Thời tiết Đà Nẵng những ngày này khá nóng. Do chậm chân nên chúng tôi phải ở dưới chân Bà Nà để đợi chuyến cáp treo sau. Dưới chân Bà Nà có khá nhiều hoa vàng (không biết là hoa gì)
Cuối cùng thì cáp treo cũng tới. Chúng tôi lên cáp treo và tranh thủ ngắm cảnh. Trên đường lên núi có khá nhiều cây lá đỏ, giống như Châu Âu
Lên gần đến đỉnh núi thì trời mát dịu một cách rõ rệt. Khí hậu trên núi thật lý tưởng. Lên đến đỉnh thì còn có sương mù. Tưởng chừng như chúng tôi lạc vào chốn tiên cảnh. Giữa mùa hè miền Trung mà cứ như đang ở mùa xuân Việt Bắc. Cảnh rừng núi ẩn hiện sau làn sương đẹp như 1 bức tranh thủy mặc.
Những thân cây khẳng khiu vươn thẳng lên trời xanh trong làn sương mù, gợi nhớ về thời thơ ấu ở miền Bắc
Dưới đất là khá nhiều cây cỏ rất đẹp
Đột nhiên sương mù trở nên dày đặc hơn, tất cả cảnh vật chìm vào mờ ảo
Thế rồi sương mù tan, và chúng tôi được chứng kiến 1 cảnh rực rỡ tuyệt vời. Phía trên đầu là 1 đám mây đen như báo hiệu sắp có 1 trận mưa to, nhưng dưới đất thì sương đã tan và có thể phóng tầm mắt ra xa để thấy rõ thành phố và biển. Trên đầu là 1 gam màu tối nhưng phía dưới là nắng vàng rực rỡ. Chân trời như sáng rực lên. Hòa vào khung cảnh đó là đồi núi trùng điệp. Có ai đó nói rằng mắt thường là chiếc máy ảnh tốt nhất. Quả đúng như vậy. Phải đứng tại đó tại thời điểm đó mới cảm được hết vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây
Tham quan xong chúng tôi trở về nhưng do thời tiết xấu nên cáp treo không dám vận hành. Thế là chúng tôi phải tiếp tục đợi thêm 2 tiếng nữa.
Về đến thành phố Đà Nẵng, ở khách sạn Đà Nẵng Riverside ngay cạnh sông Hàn. Có vẻ như tôi rất “lúa” khi nhận chìa khóa phòng xong rồi hỏi lại cô bé tiếp tân rằng chìa khóa đâu. Em gái Đà Nẵng chỉ vào 1 thứ như cục pin đồng hồ (pin cúc) gắn ở trên cái thẻ có số phòng, nói là “chìa khóa đây nè anh”. Leo lên phòng, đưa cái “cục pin” đó vào cái “ổ khóa”, thấy đèn chớp chớp xanh, tín hiệu kêu “bíp bíp”, xoay cánh cửa thì mở ra được. Đấy là lần đầu tiên mình xài khóa điện tử thế này 🙂
Tối cafe với anh “tour guide” năm ngoái rồi về phòng ngủ. Mấy thằng bạn rủ ra ngoài bãi biển nhậu nhưng buồn ngủ quá nên thôi. Cũng không xem cầu sông Hàn quay (do năm ngoái xem rồi).
Sáng hôm sau dậy sớm đi dạo dọc bờ sông Hàn. Cảnh vật vô cùng thanh bình. Hai bên bờ sông Hàn là những tòa cao ốc mọc lên soi bóng xuống dòng sông, tạo cho khung cảnh vừa có vẻ cổ kính, vừa có vẻ hiện đại. Đặc biệt là mức độ phát triển của khu vực 2 bên bờ sông không chênh lệch nhiều như ở SG, có lẽ do họ có nhiều cầu để kết nối 2 bờ sông.
Bình minh soi ánh nắng bên kia bờ sông Hàn
Người dân đánh cá lúc sáng sớm
Sau đó chúng tôi đi lên Ngũ Hành Sơn.
Vọng hải đài – Ngũ Hành Sơn
Sau đó chiều chúng tôi tiến tới Hội An
Phố cổ vẫn giữ được nét cổ kính như xưa
Đang đi dạo thì trời đổ mưa. Cơn mưa vô tình lúc trời gần tối khiến phổ cổ trở nên vắng lặng và tĩnh mịch. Đường đi không còn du khách, chỉ còn người dân thỉnh thoảng chạy qua, làm ta cảm nhận được cuộc sống đời thường nơi đây.
Đối với ai chưa từng đi Đà Nẵng, lời khuyên của mình là nên đi 1 chuyến, bạn sẽ thấy rất đáng thời gian và công sức bỏ ra.
Có thời gian sẽ làm một chuyến ra đó ^^
P.S : theme mới gần gũi và thân thiện hơn đó, mừng nhà mới có theme mới luôn nha
Tks Duy :). Hôm qua cài thêm 1 cái plugin, loay hoay thế nào mà blog không vào được admin panel nữa. Bực mình cài lại + đổi theme luôn 🙂
Nếu có về Bình Định (he he) thì tiện thể ra Đà Nẵng chơi luôn đi.
Wow, khong ngo chuyen di Da Nang lai tro nen dep de duoi may anh cua anh Xang qua dzi. I like this entry. Eh, nhung ma con cai vu Binh Dinh la seo dzi he 🙂
“Cái vụ Bình Định” thì ai có tật giật mình thôi, khè khè. Có về thì mua giùm anh 1 ít Bàu Đá nhé em 🙂
* Chắc không có chuyện Binh Dinh gì đó đâu Thắng