Trà

Người miền Bắc bọn mình thường hay uống trà, như miền Nam uống cà phê.

Dân gian vốn lưu truyền câu nói nổi tiếng “Chè (trà) Thái, gái Tuyên”, ý nói trà Thái Nguyên là ngon nhất, còn gái Tuyên Quang là đẹp nhất (nghe đâu nhiều hoa hậu, á hậu VN có gốc Tuyên Quang).

Trà Thái Nguyên thì nổi tiếng nhất là trà Tân Cương, là vùng thung lũng thuộc tỉnh Thái Nguyên. Mình đã từng uống trà Bảo Lộc nhưng quả không thích bằng trà Thái Nguyên.

Trà ngon thì đầu tiên nước phải có màu vàng nhạt, vàng tươi (mà dân gian hay gọi là “xanh nước”). Thứ hai là phải có mùi thơm đặc trưng (không phải là mùi của mấy ly trà đá hay thậm chí trà nóng của mấy quán cơm, phở…). Thứ ba là uống xong phải thấy vị ngọt dịu đọng trong cổ họng. Đây là yếu tố quan trọng nhất. Nhiều khi uống xong 1 tách trà mà cổ cứ ngòn ngọt cả tiếng đồng hồ. Vị ngọt này rất dịu, dễ chịu và khiến ta sảng khoái.

Trà cần phải uống nóng. Trà đá thực ra chỉ là nước đá, cho thêm hương liệu trà. Điều đặc biệt là trà đá có mùi rất mạnh, và mùi thơm của mỗi quán lại khác nhau, nhưng không hề có vị trà. Nếu bạn lấy 1 ly trà bạn tự pha, rồi cho đá vào, thì để vị trà biến mất như ngoài quán thì mùi cũng biến mất từ lâu, không thể có mùi nồng như ngoài quán được. Vì thế, trà đá của quán hầu như chắc chắn là hương liệu. Có thể thấy điều này khi uống trà đá vỉa hè Hà Nội. Đó là những ly trà bình thường, được cho thêm đá. Uống trà đá HN sẽ thấy luôn vị chát của trà, nhưng nói thật là cảm giác tệ hơn rất nhiều so với trà đá Sài Gòn, và nó không thơm kiểu thơm của trà đá Sài Gòn. Đơn giản là trà cần được uống nóng. Và trà đá Sài Gòn có thể uống với đá vì nó không phải là trà. Nhưng nó vẫn có chỗ đứng riêng, và trà đá Sài Gòn uống cũng không thấy khó chịu. Ngược lại, trà đá Hà Nội thì quả là một thảm họa.

Trước đây tôi uống trà Tân Cương Hoàng Bình. Một thời gian đổi qua trà ô long Cầu Tre. Ưu điểm trà ô long Cầu Tre là sấy nguyên 1 nhánh trà thành 1 cục tròn, nên khi pha trà chỉ cần vài “cục” như thế là có 1 ly trà. Một điểm nữa là màu nước rất tươi, nhiều khi để qua ngày hôm sau màu vẫn tươi. Và để cà tuần không bị thiu. Điều này khiến tôi tự hỏi không biết liệu họ có dùng hóa chất để bảo quản không (lưu ý là tôi không có ý ám chỉ gì ở đây, mà chỉ thắc mắc liệu có hay không, có thể là không).

Gần đây tình cờ đi 1 siêu thị nhỏ tôi thấy có bán trà Thái Nguyên của Phúc Long. Trước đây tôi chỉ uống càe của Phúc Long chứ chưa uống trà của họ. Mua về uống thử thì chất lượng rất ổn.

Cuối năm vừa rồi nhân dịp ra công tác ngoài HN, tôi được đồng nghiệp mua giúp trà Tân Cương. Trà này rất thơm (mùi trà, không phải thơm mùi hoa sen, hoa nhài…), vị ngon, màu đẹp. Đây là loại trà tôi hài lòng nhất. Có lẽ tôi sẽ dùng luôn trà này.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *